Trời Mây Trên Đỉnh Núi Samu
Vào những ngày cuối tháng 11 năm 2025, khi thời tiết ngày càng lạnh hơn, mang theo không khí mùa đông ngày một rõ ràng đến bên cạnh, tôi bỗng cảm thấy mình cần thực hiện một chuyến đi tới phía bắc của đất nước mình, dành thời gian ngắm nhìn thiên nhiên hùng vĩ của đất nước. Trong đầu lúc này, tôi băn khoăn liệu có ai đồng hành cùng mình trong chuyến đi này? . Tôi gửi lời mời đến một người bạn đồng nghiệp của mình và cậu ta đã rất hào hứng với chuyến đi lên Tây Bắc lần này, địa điểm chúng tôi lựa chọn leo núi Samu thuộc Bắc Yên, tỉnh Sơn La. Đây là đỉnh núi cao 2756m thuộc rừng đặc dụng Tà Xùa, nổi tiếng với những khu rừng rêu ma mị mà quyến rũ.
Chúng tôi háo hức chuẩn bị cho chuyến đi leo núi này từ dụng cụ leo núi, quần áo, và liên hệ với phía hướng dẫn viên để đảm bảo có chuyến đi an toàn và trọn vẹn. Ngày khởi hành được ấn định vào tối ngày 5 tháng 12, nhưng mọi thứ bỗng có chút thay đổi đột ngột, người bạn đồng hành của tôi bị sốt xuất huyết và không thể tham gia vào kế hoạch đã định. Thời điểm đó, tôi băn khoăn liệu mình có muốn thực hiện tiếp chuyến đi lần này và tôi chọn tiếp tục và một mình chinh phục đỉnh núi này.
Tối ngày xuất phát lúc 7 giờ tối, tôi lên chuyến xe đi từ Hà Nội đi lên Bắc Yên, Sơn La kéo dài năm tiếng đồng hồ, đến khách sạn lúc nửa đêm, mọi người trong đoàn đều mệt mỏi sau chuyến đi dài, tôi lên phòng được sắp xếp và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho chuyến leo núi ngày mai. Sáng ngày hôm sau, tôi thức dậy và chuẩn bị đồ dùng cần thiết cho một ngày leo núi phía trước. Mọi người trong đoàn tôi lần này có 30 người, ai trong số họ cũng đều rất háo hức với chuyến đi lần này, tôi đã làm quen với một vài người bạn mới trong đó. Đúng là đi một mình không chỉ có mình tôi, những người bạn mới tôi gặp trong chuyến đi này khiến tôi cảm thấy thật háo hức cùng họ chinh phục đỉnh núi này.
Đoàn chúng tôi lên xe di chuyển thêm một giờ rưỡi để đến chân núi, trên đường đi qua những con đèo quanh co mà đầy sương mù, mang lại cho tôi cảm giác thật háo hức vì nó báo hiệu tôi có thể ngắm nhìn biển mây từ đỉnh núi. Chúng tôi bắt đầu leo lúc 9 giờ sáng, mọi người được tập trung lại, được phát các vật dụng như đồ ăn, gậy leo núi, găng tay và phổ biến quy định khi di chuyển theo đoàn lên núi. Theo đoàn có các bạn người dân tộc Mông, họ tham gia hỗ trợ và đảm bảo an toàn cho chuyến đi. Những bước đi đầu tiên chinh phục đỉnh Samu trong không khí vui vẻ của mọi người, tôi di chuyển trong nhóm giữa của đoàn, và thực hiện chuyến leo núi với tâm trạng mong chờ chiêm ngưỡng những cảnh đẹp trên chặng đường sắp tới. Tôi leo qua các sườn núi trên các con đường mòn được che phủ dưới các tán cây của khu rừng đặc dụng Tà Xùa. Càng lên cao, các thành viên dần tách nhau bởi thể lực và thời gian di chuyển khác nhau giữa các đoàn. Thời tiết hôm nay thật ưu ái cho chúng tôi, mát mẻ không mưa, đường trở nên dễ di chuyển hơn bao giờ hết. Mỗi bước đi của mình, tôi dành hết tâm trí ngắm nhìn thiên nhiên xung quanh, nghe tiếng chim hót, tiếng gió xào xạc qua các kẽ lá. Tâm trí lúc đó thật yên bình và thoải mái, mọi căng thẳng và ưu tư nơi thành phố được bỏ lại sau mỗi bước đi của tôi.
Tôi ngày một đi sâu hơn vào rừng, cây cối ở đây cao lớn hơn, phủ đầy rêu trông thật đẹp, không khí ở đây trong lành hơn nhiều so với bầu không khí tôi hít thở hằng ngày tại Hà Nội. Đi dưới những tán cây, tôi thấy mình thật nhỏ bé làm sao, thiên nhiên thật hùng vĩ biết bao. Bỗng rồi tôi cảm thấy sương mù bao quanh mình, một cảm giác thật ma mị, như mình đang bước dần vào thế giới cổ tích trong câu chuyện dân gian nước mình. Cây cối xung quanh khoác lên mình một tấm vải voan trắng mờ, rêu phong phủ xanh các thân cây cao lớn, mặt đất đậm màu hơn khiến mỗi bước đi trở nên chậm lại, một không gian đầu tiên trong đời tôi được trải qua trực tiếp, tôi sẽ ghi nhớ cảm giác đầy thú vị này.
Đi đến gần 12 giờ trưa, đoàn chúng tôi đến điểm nghỉ trưa để ăn uống và nghỉ ngơi để tiếp tục chặng đường vào buổi chiều. Chúng tôi đến đây ai cũng ướt đẫm mồ hôi nhưng không ai có vẻ mệt mỏi cả, mọi người đều rất vui khi có những trải nghiệm vừa qua, chúng tôi trò chuyện cùng nhau, chia sẻ những gì mình gặp và trải nghiệm trong chặng đường vừa rồi. Bữa trưa của chúng tôi gồm xôi, chả giò, thịt gà đen địa phương và dưa chuột. Một bữa trưa đầy đủ dinh dưỡng khiến cả đoàn lấy lại năng lượng và ai cũng háo hức cho chặng đường sắp tới.
Chúng tôi di chuyển lúc 1 giờ 30 chiều, cả đoàn lại tiếp tục di chuyển lên đỉnh, thời tiết lúc này không còn sương mù mà chuyển dần sang nắng rát, càng lên cao ánh mặt trời thật càng chói chang hơn thì phải. Tiếp tục băng qua các khu rừng cổ thụ, chúng tôi đi cắt qua các khe suối, tiếng suối chảy nghe từ xa đã thật trong trẻo. Khi băng qua các con suối cạn, một cảm giác mát lạnh mỗi lần có gió thổi qua khiến tôi cảm thất thật dễ chịu, xua tan đi cái cảm giác nóng bức của buổi chiều nay. Di chuyển thêm 3 giờ nữa, chúng tôi dần lên đến lán nghỉ tối nay, các đoàn trước đã lên đến lán và chuẩn bị di chuyển lên đỉnh để ngắm hoàng hôn. Có lẽ lúc này, tôi đã thấm mệt do chặng đường dài di chuyển, nhưng cảm giác kỳ lạ hối thúc tôi tiếp tục di chuyển lên đỉnh, khiến tôi tiếp tục di chuyển.
Tiếp tục đi thêm 30 phút từ lán, tôi đã bước lên đến đỉnh Samu, phải nói rằng thật hạnh phúc khi tôi đã chinh phục thành công đỉnh núi này. Cảm giác đầu tiên là một bầu trời mây bao la rộng lớn, các dãy núi trải dài từ tây sang đông, gió mạnh và rít lên từng cơn. Đứng tại đây, ngắm nhìn xuống thiên nhiên đất nước mình, tôi cảm thấy thêm yêu quê hương đất nước mình, nhìn đất nước mình sao đẹp quá, phải bước đi trên đôi chân mình để có thể chiêm ngưỡng những khung cảnh tuyệt đẹp và hùng vĩ đến nhường nào.
This post is licensed under CC BY 4.0 by the author.




